Câu chuyện của cô bé bán diêm kể về nỗi ám ảnh thời thơ ấu của mình. Cô bé phải bán diêm để kiếm sống nhưng cuộc sống nghèo khó và bị ngược đãi khiến cô rơi vào tình cảnh bi đát. Cô bé sống trong nỗi cô đơn, bị lạc hậu và không có sự quan tâm từ xã hội. Câu chuyện này nhấn mạnh về sự khốn khó và bất công trong cuộc sống, gợi lên lòng thương cảm và cảm xúc sâu lắng từ người đọc..
Tôi viết ca khúc Cô Bé Bán Diêm này có lẽ để trả nợ những ám ảnh thời thơ ấu của mình.
Tôi còn nhớ mùa Giáng Sinh hồi nhỏ xíu khi được đọc cuốn truyện tranh Cô bé bán diêm, tôi cứ nghĩ mãi về cô bé ấy, nằm chết co quắp vào buổi sáng Giáng Sinh, xung quanh là những que diêm vương vãi và người ta phát hiện cô đang mỉm cười.
Một câu chuyện khốc liệt, không cầu xin sự thương hại của thế nhân, chỉ có ánh sáng và vẻ đẹp bi thương của mùa đông, của những rung cảm kỳ lạ trong tâm hồn con người. Hình như đó là lần đầu tiên tôi thực sự lờ mờ cảm nhận thế nào là nỗi buồn, tò mò về cái chết, ánh sáng phép mầu…
Câu chuyện đó có lẽ không dành cho trẻ con, hình như tất cả chuyện cổ Andersen đều buồn, hoặc ít nhất nó luôn dành cho bọn con nít đa sầu đa cảm dở hơi từ nhỏ.
Vài lần tôi định viết ca khúc về Cô bé bán diêm nhưng đều ngại vì những thanh dấu tiếng Việt khó đặt lời bám theo nội dung câu chuyện: Mùa đông tuyết rơi, đêm Giáng Sinh, cô bé chân không giày, cô bé đi bán diêm, áo không đủ ấm… Cô bé lạnh và đói, đốt diêm sưởi ấm và tưởng tượng, cầu nguyện… bà cô bé hiện lên, cô xin bà hãy mang cô về thiên đàng…
Cứ như thế cho đến năm nay, lúc chạy ngang xóm đạo nghèo heo hút nhưng lấp lánh muôn ánh đèn Noel, tôi chợt nhớ lại cảm giác của mình hồi nhỏ khi đọc Cô bé bán diêm. Tôi chạy về viết bài hát này rất nhanh, chắc chỉ khoảng 1 tiếng. Tôi hát với guitar và thu âm điện thoại gửi cho hai bồ tèo nhạc sỹ Nguyễn Bá Hùng và ca sỹ Duyên Quỳnh nghe thử.
Lúc đó đã là ngày 20-12, không còn kịp để làm sản phẩm Giáng Sinh nữa. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn muốn Cô bé bán diêm sẽ vang lên trong mùa Noel này, như món quà Giáng Sinh cho chính bản thân và cũng muốn chia sẻ với những ai yêu cổ tích Andersen.
Chiều hôm sau, nhạc sỹ Nguyễn Bá Hùng viết hòa âm Piano và ca sỹ Duyên Quỳnh thu ngay ca khúc này, ca khúc được mix trong buổi tối hôm đó. Tất cả chỉ trong một ngày.
Hi vọng món quà nhỏ của chúng tôi sẽ được các bạn chia sẻ như một kỷ niệm ấu thơ nối dài. Đây là bản Audio, mùa Giáng Sinh năm sau, chắc chắn chúng tôi sẽ thực hiện ca khúc này chỉn chu hơn để gửi tặng các bạn.
Cuối cùng, xin chúc mọi người Giáng Sinh an lành!
Mời các bạn nghe nhạc ở bên dưới
CÔ BÉ BÁN DIÊM
Sáng tác: Nguyễn Hậu – Thiên Ca
Composer: Nguyễn Hậu
Singer: Nguyễn Duyên Quỳnh
Pianist: Nguyễn Bá Hùng
Đêm đông giá trên con phố vắng.
Tuyết rơi đầy, đôi chân trần run run.
Một cô bé lang thang trong tuyết lạnh,
tay rao mời từng hộp diêm lấm lem.
Manh áo rách co ro giữa mùa giáng sinh về.
Que diêm cháy trong đêm rét mướt,
thắp hi vọng em nguyện cầu xin:
“Bà ơi hãy đưa con về thiên đàng,
chắc không còn đói rét, bơ vơ.
Con đã thấy đêm nay người về đón con đi… ”
Em nằm xuống giữa đêm đông vô cùng.
Khép mắt lại, mỉm cười đến thiên đàng.
Giáng sinh buồn trên hè phố tiêu điều.
Gió hoang lạnh ru hồn em vút bay.
Nơi cõi sáng thênh thang em về với yêu thương…
Nguyễn Hậu
Bài viết này tả về việc viết một bài hát về câu chuyện “Cô bé bán diêm” để trả nợ những kí ức thời thơ ấu. Tác giả chia sẻ về cảm xúc của mình khi đọc câu chuyện này và quyết định viết ca khúc để kỷ niệm mùa Giáng Sinh. Cuối cùng, bài hát được hoàn thành và được thu âm. Tác giả hy vọng rằng bài hát này sẽ được chia sẻ và trở thành một kỷ niệm ấu thơ dài lâu.
Hastags: #Cô #Bé #Bán #Diêm #và #nỗi #ám #ảnh #thời #thơ #ấu